''Chẳng có sự chuộc lỗi. Chỉ có sự sám hối.''
Trước khi những quy định về ma pháp được đặt ra, nhiều pháp sư đã thực hiện các thí nghiệm về sự sống nhân tạo. Giờ đây là một cấm thuật, việc tạo nên những gã khổng lồ với lí trí đã từng là một điều chẳng phải xa lạ gì trong giới bậc thầy sáng chế. Ở Demacia, Durand là một trong số những bậc thầy sáng chế đó. Vô song về khả năng sáng tạo các thực thể với tri thức, các thành phẩm của Durand được cắt cử canh gác ở các ngôi làng nơi biên giới, bảo hộ những người dân nơi đây khỏi những người láng giềng Noxus. Để bảo vệ chính mình, Durand chọn Galio, tuyệt phẩm đỉnh cao của ông. Với hình dáng của một con quỷ dơi, Galio giúp duy trì sự an toàn của ông trong các cuộc hành trình, để bản thân ông có thể yên tâm chế tác mà không phải sợ hãi những thế lực thù địch. Đó là, cho đến khi sự nổi trội của ông khiến Hội đồng tối cao Noxus bắt đầu chú ý đến.
Khi Durand đang vượt qua Đầm Gió Hú với tuyệt phẩm của mình, ông bị tập kích bởi lực lượng sát thủ Noxus. Bị áp đảo bởi số đông, Galio tuyệt vọng nhìn những kẻ sát nhân giết chết chủ nhân của mình rồi biến mất trong làn sương. Mất đi lẽ sống, Galio trở nên tuyệt vọng. Nhiều năm trôi quá hắn cứ cô độc, đứng tĩnh lặng bên những gì còn lại của người chủ mà hắn đã không thể bảo vệ... một tượng đài của những nuối tiếc vĩnh hằng.
Và rồi, vào một ngày định mệnh nọ, một cô bé Yordle buồn bã nhưng quả quyết mang theo vương miện quyền uy Demacia dừng lại bên bóng của một bức tượng vĩ đại để nghỉ chân. Ẩn mình ngay trước mắt của người khách lạ, Galio quan sát cô bé Yordle u sầu. Cô trông như thể đang gánh trên vai những áp lực khủng khiếp. Và rồi cũng lặng lẽ như khi đến, cô rời đi về hướng Demacia. Cuộc gặp gỡ này đã thắp lên một ngọn lửa trong mắt Galio. Nhớ ra lí tưởng mà chủ hắn đã hi sinh để bảo vệ. Galio trỗi dậy khỏi luyện ngục tĩnh lặng của chính mình và nối bước sinh linh dũng cảm kia. Hắn đã có lý do mới để tiếp tục sống: chiến đấu vì tinh thần Demacia.
0 Komentar